Nguyễn Lương Tuấn
Năm nay 2016
Tính
ra mình đã già rồi
Số tuổi
bước qua 67
Vậy
mà vẫn cứ bồi hồi
Nhớ
thời cắp sách đi học
Tại
trường trung học Nguyễn Du
Vẫn
nhớ con đường nhỏ xíu
Trùng
tên với trường đó luôn
4
năm trải qua tại đó
Ngày
đầu bước chân vô lớp
Ngơ
ngơ ngác ngác làm sao
Thế
rôi chẳng bao lâu sau
Lớp
học trở thành thân thương
Rộn
rã niềm vui tiếng cười
Ngập
tràn hai tiếng mi tau
Mỗi
lần nhớ về thầy cô
Sao
cứ xúc động nghẹn ngào
Này
nhé thầy Tứ thầy Chung
Dạy
môn Lý Toán tuyệt vời
Lại
thêm môn Hóa môn Nhạc
Thầy
Tứ dạy cũng rất ngon
Vẫn
nhớ thầy Tiềm thầy Mai
Dạy
Văn thì khỏi phải chê
Với
những năm tháng sau này
Sao
nhớ thầy Phúc quá đỗi
Phải
chăng vì ngày xưa ây
Thầy
dạy Kim văn quá hay
Hay
vì giờ trả bài luận
Thầy
luôn nhắc mãi tên mình
Lại
còn những cô thầy khác
Thầy
Nguyên, cô Cổn, thầy Phi
Thầy
Phấn thầy Minh ngày ấy
Các
thầy sao quá tận tinh
Thương
trò còn hơn cả con
Thầy
ơi thế sự đảo điên
Chúng
con trở thành chứng nhân
Tiếc
quá một thời đã sống