Em về bên nớ có chi vui ?
Có qua An cựu ghé về Truồi
Tịnh Tâm còn bóng hàng dương liễu
Cồn Hến bao phen lở hay bồi .
Em về bên nớ có chi vui ?
Ghé bến Vân Lâu nửa buổi chiều
Sông Hương còn mấy con đò nhỏ
Rẽ sóng đưa mời khách tới lui
Em về thấy Huế có đổi thay ?
Đồng Khánh còn không chiếc áo dài
Thừa Phũ đò ngang còn đưa đón .
Có ghé Ba Tầng , núi Tam Thai .
Em về bên nớ có ngang qua ?
Bạch Hỗ còn soi bóng chiều tà
Trường Tiền mấy nhịp còn lơi lã
An-Định còn không tiếng Tỳ Bà
Em về bên nớ có ghé thăm ?
Vườn Thúy còn ươm mấy nong tằm
Ngự Bình còn đứng say hay tỉnh
Rượu ấm Nguyên Tiêu giữa đêm rằm
Em về bên nớ được bao lâu?
Nam Phổ còn không mấy hàng cau
Chè Chùa có ghé ăn một chén
Chợ Dinh còn bán mấy nong Trầu?
Em về bên nớ có còn nghe ?
Văng vẳng đêm khuya tiếng não nề
Lộn không , mỳ ổ còn đang nóng …?
Rao suốt đêm về tội Huế ghê …
Da diết quá, ơi sông Hương núi Ngự ,
Những chiều buồn, mưa phủ cả đồi thông
Đàn Nam Giao vang vọng tiếng chiêng cồng
Ai đang tế cầu xin điều chi đó .
Lốc vần vủ giòng Hương giang nhuộm đỏ,
Nước tràn qua lút phố ngập cánh đồng
Huế dầm mình trong biển đục mênh mông
Cuồn cuộn xoáy lủ dâng cao tàn phá .
Ngẫn ngơ nhìn hàng cau thôn Vỹ dạ
Chiều ngang qua Đập đá ngập bùn nâu
Nắng hanh vàng phố Huế phủ một màu
Lớp bùn đỏ từ đâu lụt đưa tới .
Hoàng hôn xuống buồn trông về Gia Hội
Cuối ngõ sâu trong trẻo tiếng mời rao
Cháo lòng đây ! Cô gánh vui vẻ chào .
Gót chân nhỏ, dạo qua nhiều con phố .
Tà áo tím hửng hờ qua Bạch Hỗ
Nón nghiêng che tóc lộng gió chiều đông
Đò của ai gác mái thả xuôi giòng
Buông tay lưới ngồi chờ mong mẻ cá .
Huế ơi ! sao cưu mang nhiều thảm họa
Chẵng lẻ vì tên Thuận Hóa,Thừa Thiên
Huế bây giờ cũng nên đổi thay tên
Để lụt bão theo về cùng tên cũ .
Phương Lâm Ngôn Nguyễn
Cảm hứng Huế, viết bài thơ chẳng biết tặng ai !
Ôi chao ! Thơ HUẾ răng mà khéo
cho bên ni , bên nớ nao lòng
cho bâng khuâng
về một buổi chiều sông
mình lặng ngắm
mây trời trong mắt HUẾ.
Giận bờ tre
giận con đường rẻ
khuất chưa tề
răng không nói câu chi
tay để mô
mà tà aó không che
tui muốn nắm
mà tay không cho bắt
tui bước tới
răng mà lui thật gấp
sợ chi tui
có ai chộ mô nà
mai mốt về
nhớ đừng rứa nửa nghe !
Huỳnh ngọc Thương
TRỜI HUẾ NHƯ MUỐN LẬP ĐÔNG
Thu Phân là thịt da trời
là đêm sao lạnh , là ngôi nguyệt mờ
Tóc ai Sương Giáng đôi bờ
cho anh lay động tay chờ gió đưa
Ai về Hàn Lộ ướt mưa
đôi môi rét mướt sao chưa trao lời
mắt ai giấu hết mây trời
để anh quên mất tháng mười Lập Đông.
Huỳnh ngọc Thương