Nguyễn Lương Tuấn
Những
cánh hoa hồng rụng rơi lả tả
Sáng
nay mồng bảy cảm thấy buồn buồn
Không
khí tỉnh lặng một trời lành lạnh
Thấy
nhớ quê nhà những ngày đầu xuân
Vẫn
không quên được thời điểm sát tết
Tháng
chạp tất bật tháng chạp 25
Những
ngày cuối năm còn ghi nhớ mãi
Nhớ
cùng anh chị thăm mẹ Cồn Mồ
Ngôi
nhà của mẹ - nấm mồ đất đỏ
Được
cha chở về từ núi Ngự Bình
Chị
ơi em nhớ những lần ra mộ
Ngồi
nhổ cỏ may, hai chị em mình
Nhớ
lắm lắm giọng cười anh non trẻ
Mà
ngày thường khuôn mặt anh rất nghiêm
Đêm
ba mươi anh em mình sửa soạn
Để
cha kịp cúng Giao thừa linh thiêng
Sau
đó cả nhà cùng nhau ngồi lại
Quây
quần bên cha để được lì xì
Bộ
ngựa giữa nhà oang oang cười nói
Chơi
xăm hường cướp trạng tức như ri
Sáng
ngày mồng một cứ như mọi năm
Bến
đò Chợ Dinh nơi ngã tư đường
Trẻ
con thanh niên tập trung giải trí
Cua
bầu, bài vụ, nhứt lục thích ghê
Kỷ
niệm người thân như mới hôm qua
Những
mùa xuân cũ sao vẫn còn tươi
Hôm
nay một mình ngồi đây gõ chữ
Hồn chợt bay bổng về với quê nhà