Nguyễn Lương Tuấn
1
Cửa Đông Ba ẩm mốc mùi kỷ niệm.
Trời cuối năm hơi lạnh phủ
mù sương.
Thằng bé tôi guốc khua trên
hè phố.
Ngày tháng nào
... trường tiểu học Bồ Đề nhớ
chưa?
2
Ôi! Những con đường nhỏ, những
mái nhà xưa
Từng tiếng nói pha giọng cười
yêu dấu
Nhớ cầu Đông Ba bằng sắt sơn
đen
Chân vẫn bước đều trên nền gỗ
cứng
Không quên được ngày đầu
tiên đến lớp
Cha chở đi trên chiếc xe đạp
giàn
Lời dặn dò con coi chừng kẻo
lạc
Đi và về đường xa lắm nghe
con!
4
Thời gian bụi bám ký ức rêu
phong
Chút cay cay rớt nhẹ trong hồn
57 năm qua vẫn còn hiển hiện
Vùng trời mật ngọt yêu dấu …
… ngày xưa
5
Vẫn nhớ cô, cô Lê Thị Hồng
Ngữ
Dáng rất đẹp, khuôn mặt sáng
ngời
Cắt tóc ngắn miệng cười hiền
hậu
Đi và về có chồng đón đưa
6
Nhớ lắm thay ni sư dạy Phật
pháp
Kể chuyện đạo, chuyện đời Đức
Thích Ca
Không quên được, cô ơi không
quên được
Dáng người đi như tỏa sáng
hào quang!
7
Năm tháng đi qua … vẫn còn
nhớ mãi
Những đứa bạn ngồi cùng bàn
với mình
Nào Bùi Cán, Nguyễn Văn
Chuân, Lê Hải
Nào Hồ Ngọc Tô, trưởng lớp rất
đàng hoàng
8
Chút lay nhẹ trên dòng sông
ký ức
Khuôn mặt bạn gái làm mình
xúc động
Thái Thị Thanh Xuân, Trần Thị
Trà Mai
Con đường nhỏ lá vàng đầy xao
động
9
Nhớ làm sao đôi mắt tròn rất
sáng
Lúc quay nhìn chút bối rối qua
nhanh
Ôi! Kỷ niệm xưa kín cổng cao
tường
Chút ngậm ngùi nhớ về lối
cũ!
10
Những người xưa ai còn ai mất
Có biết chăng tôi vẫn nhớ rất
nhiều
57 năm qua cuộc đời dâu bể
Hiện thực hôm nay …
… buồn nôn quá chừng!