Võ Văn Đôn
Chiều xuân mặc áo hoa cà
Gió
xuân âu yếm quyện tà áo bay
Nắng
xuân lả ngọn tình say
Tình
xuân nồng thắm đã đầy tim non
Hoa
xuân nở nụ vừa tròn
Trời
xuân chưa hết vẫn là tháng giêng
Nhạc
xuân vang vọng triền miên
Ý
xuân bát ngát dâng lên dạt dào
Mùa
xuân mở rộng tay chào
Đường
xuân sánh bước ta vào tình yêu.
Buổi
mai trên quảng về trường
Ngang
qua một đám cải vàng trổ bông
Chạnh
lòng nhớ tới Hữu Hương
Cô
nàng má thắm môi hường xinh sao
Sáng
nay thư mới vừa trao
Là
tình ấp ủ đã bao ngày rồi
Xem
thư biết có bồi hồi
Cho
lòng kẻ đã đứng ngồi không yên
Cớ
sao cách trở đôi miền
Hoàng
thành Gia Hội cho phiền lòng ai
Biết
bao giờ thấy gót hài
Dạo
từ Thành Nội ra ngoài Đông Ba
Để
Hoàng Mười gợn dư ba
Bước
chân hò hẹn của ta với nàng
Để
ta trồng đám cải vàng
Chờ
ngày tết đến mời nàng ra xem.