Hẹn hò

Thơ Vũ Thiên Thu 

Hẹn hò

Anh bỏ dở hai giờ chiều ngữ học
Bởi hẹn rồi qua bưu điện đón em
Trời hôm nay nhiều đám mây giăng mắc
Phủ trời cao cho gặp gỡ êm đềm
 
Em hiện ra dáng nữ sinh kiều diễm
Áo học trò màu trắng mới tinh khôi
Anh thầm nhủ kìa thiên tiên giáng thế
Xuống trần gian vì lỡ mến anh rồi
 Anh đứng lặng trong phút đầu gặp gỡ
Nghe tim mình tha thiết gọi yêu đương
Chưa kịp nói mấy lời trao tâm sự
Vì say sưa ngắm mãi cặp môi hường
 
Em có rủ mùa xuân về hội diện
Đem nắng vàng quyện tà áo bay bay
Mà anh nghĩ nếu yêu thương được đếm
Thì muôn lần chẳng kể hết tình say
 
Anh đưa em về thôn xưa Vỹ Dạ
Cùng chàng Hàn thăm lại những vườn cau
Em có nhớ khi ngang qua Đập đá
Lạnh gây gây em tựa nhé mái đầu
 
Em có nhớ còn mong chi chiều ấy
Để chúng mình cùng choàng áo mưa chung
Trời tệ quá không chìu lòng em với
Nhưng riêng anh cũng sung sướng vô cùng
 
Anh ao ước buổi chiều đừng xuống vội
Và hoàng hôn chẳng thấy lối đi về
Để mãi mãi chúng ta cùng tụ hội
Dấu chân này in vết mọi sơn khê
 
Em có muốn đôi ta cùng cầu nguyện
Chuyện tình mình sẽ kể nốt ngày mai
Để anh gọi chiều nay chiều kỷ niệm
Lần đầu tiên hai đứa hẹn nhau này

Võ Văn Đôn