Duyên Nợ Ba Sinh
Ví chăng duyên nợ ba sinh
Làm chi đem cái tài tình trêu ai
Hỏi ai trên phố Hàng Khoai
Có ai Hàng Lọng là người năm xưa
Biết bao gội gió dầm mưa
Bức dư đồ giữ bây giờ còn đây!
Bờ Hồ những lúc sương bay
Con tầu Nam Định những ngày hết than!
Khen cho vững dạ bền gan
Ngọc vàng chửa nát, giang san hãy còn
Thương cho ruột héo gan mòn
Lửa nung ngày hạ, sóng vờn đêm đông
Nợ đời còn trả chưa xong
Con tằm còn phải đau lòng vương tơ!
Khối tình ôm nặng từ xưa
Tuyết sương bao nả bây giờ đầu xanh
Đêm khuya ngồi nhận tàn canh
Bút hoa thảo bức thư tình gửi ai
Chúc cho tạp chí lâu dài
Báo An Nam sống cùng người An Nam!
Sông Đà non Tản nghìn năm!
(An Nam tạp chí số 26 1932)
Nguồn: Tản Đà toàn tập - Tập I, Nxb Văn học, 2002
****************************
Cảm Tưởng Về Sự Sống Chết
Con đường vô tận trên đời còn xa
Núi non, giăng cũng chưa già!
Đầu ai tóc bạc vẫn là xuân xanh
Giang sơn còn nặng gánh tình
Giời chưa cho nghỉ thì mình cứ đi
Bao giờ giời bảo thôi đi
Giang sơn cất gánh, ta thì nghỉ ngơi
Nợ đời là thế ai ơi!
Khách tình nhắn nhủ cho đời biết qua
Có ai là kẻ cùng ta?
(An Nam tạp chí 1932)
*******************************
Tập Kiều và Viếng Kiều
Nghĩ thân mà lại ngậm ngùi cho thân
Phonh lưu rất mựch hồng quần
Mười lăm năm, bấy nhiêu lần làm gương
Thề hoa chưa ráo chén vàng
Bán mình vội phải tìm đường cứu cha
Lênh đênh đâu nữa cũng là...
Cái thân liệu nhữnh từ nhà liệu đi
Khi Vô Tích, khi Lâm Truy
Thanh lâu hai lượt, thanh y hai lần
Đùnh đùnh gió dụch mây vần
Hồnh quân với khách hồnh quần đã xoay
Cửa giời rộnh mở đường mây
Hay là khổ tận, đến ngày cam lai
Triều đình riêng một góc giời
Mua vui cũnh được một vài trống canh
Kiếp hồnh nhan có monh manh
Khuôn thiêng lừa lọc đã đành có nơi
Thương ôi! sắc nước hương giời
Ngàn thu bạc mệnh, một đời tài hoa
Đau đớn thay phận đàn bà
Khéo thay thác xuống làm ma khônh chồnh
Lửa hương chốc để lạnh lùnh
Nào người tiếc lục tham hồnh là ai?
(Thơ Tản Đà 1925)
*******************************
Tập Kiều
Con tằm đến thác hãy còn vương tơ
Thiếp từ ngộ biến đến giờ
Dám xa xôi mặt mà thơ thớt lòng
Cắn răng bẻ một chữ "đồng"
Sâm Thương chẳng vẹn chữ "tòng" tại ai?
Cũng là nhỡ một nhầm hai
Ba sinh âu hẳn duyên giời chi đây
Rằng trăm năm cũng từ đây
Duyên này thời giữ, vật này của chung
.............................................
Mà lòng trọng nghĩa khinh tài xiết bao
Cười rằng tri kỷ trước sau
Mười phần ta cũng tin nhau cả mười
Giếng vàng đã rụng một vài
Mà chàng Kim đó là người ngày xưa
.............................................
(Thơ Tản Đà 1925)
Những chỗ trống Tản Đà nhường cho các thi nhân trong nước nối giúp
Nguồn: Tản Đà toàn tập - Tập I, Nxb Văn học, 2002
*******************************
Vui Xuân
Bảo cho hoa biết ra chào Chúa Xuân
Mỗi năm xuân đến một lần
Thiều quang chín chục xoay vần chẳng sai
Ngày xuân còn mãi không thôi
Tuổi xuân ai dễ xanh rồi lại xanh
Đường mây những khách công danh
Mày râu cụ lớn thay hình thanh niên
Thành sầu mấy ả Khâm Thiên
Én oanh dẫn lối con thuyền Tần Dương
Làng văn mấy bạn văn chương
Bút hoa án tuyết, hơi sương mái đầu
Tiểu thư ai đó tựa lầu
Thơ đào chưa vịnh, mai hầu bảy ba
Trời xanh, trời cũng khi "già"
Xuân xanh, xanh mãi đâu mà, hỡi ai!
Gặp xuân ta hãy làm vui
Kẻo nay xuân đến kẻo mai xuân về
Vui xuân rượu uống thơ đề
(Ngày nay, xuân 1939)
*******************************
Trai Thời Loạn
Hai mươi nhăm triệu con người
Trừ ra khăn yếm còn thời mày râu
Chắp tay rồi lại cúi đầu
Nghĩ nguồn cơn ấy ai sầu chăng ai!
Thế mà cũng kiếp làm trai
Con Hồng cháu Lạc cũng nòi giống ta
Ai về nhắn bạn quần thoa
Chồng con như thế xót xa thế nào?
Thương ai phận gái má đào
(Đông Pháp thời báo 1928)
Nguồn: Tản Đà toàn tập - Tập I, Nxb Văn học, 2002
*******************************
Lại Say
Hư thời hư vậy, say thời cứ say!
Đất say, đất cũng lăn quay
Giời say, mặt cũng đỏ gay, ai cười
Say chẳng biết phen nầy là mấy!
Nhìn non xanh chẳng thấy, lại là say
Quái say sao say mãi thế nầy?
Say xuốt cả đêm ngày như bất tỉnh
Thê ngôn tuý tửu chân vô ích
Ngã dục tiêu sầu thả tự do
Việc trần ai ai tỉnh ai lo
Say tuý lý bất lo mà bất kể
Giời đất nhỉ, cái say là sướng thế!
Vợ can chồng, ai dễ đã chừa ngay
Muốn say, lại cứ mà say!
Nguồn: Tản Đà, Khối tình con thứ ba, Tản Đà thư cục tùng thư, 1932
Đọc tiếp thơ Tản Đà qua nguồn:
http://www.thivien.net/T%E1%BA%A3n-%C4%90%C3%A0/author-FOvItidPjMKModgAy49buw