Thứ Hai, 4 tháng 7, 2016

NỖI BUỒN HÔM NAY

 Thơ Nguyễn Lương Tuấn

Mắt mở to nhìn hình hài xương xẩu
Những bầy sâu đang rúc rỉa mê say
Tôi nôn mửa với nỗi buồn bất lực
Trên quê hương mình tâm trạng lưu đày

Biết làm sao được đất nước hôm nay
Lạc giữa mọi người chẳng nhận ra nhau
Khi đi ra đường phải mang mặt nạ
Nói lời giã dối để được yên thân

Vẫn thèm khát được trở về quá khứ
Một thời vàng son nhân nghĩa đề cao
Ra đường chào nhau nụ cười thân ái
Hàng xóm láng giềng san sẻ buồn vui

Bài hát nào một thời sao xúc động
Tình yêu tuổi dại nhớ quá đi thôi
Con đường đi - về hồn tôi là bướm
Áo trắng sân trường bướm đậu vai ai

Quá khứ hiện tại là hai thái cực
Quan điểm tiến hóa Darwin sai rồi
Thế kỷ hôm nay trở nên lụn bại
Đạo lý suy tàn cái ác lên ngôi

(Tuấn Nguyễn/tháng 7.2016)

(Phụ bản: Bọn cáo, tranh Bửu Chỉ)