NHỚ THẦY LÊ ĐỨC TỨ

Nguyễn Lương Tuấn
Kính thưa thầy Lê Đức Tứ!
Con ở xa thầy nửa vòng trái đất
50 năm rồi cách biệt đôi nơi
Kể từ can qua đất nước đổi thay
Lòng con vẫn mãi khắc nhớ ơn thầy
Một ngày lên mạng biết tin thầy khuất
Vào năm 2000 tuổi thọ 75
Ngôi mộ đá đen hình thầy nổi bật
Chẳng khác ngày xưa con học với thầy
Thầy ơi! đời người sống gửi thác về
Vẫn biết như vậy nhưng lòng hụt hẩng
Kỷ niệm về thầy mồn một như in
Ngôi trường Nguyễn Du hạnh phúc ngày ấy
Nổi bật có thầy dáng người cao ốm
Đi chiếc traction cổ lổ nực cười
3 năm với thầy diễm phúc lắm thay
Tính thầy cặn kẽ bám sát học trò
Từ người học yếu cho đến học chăm
Mục đích của thầy là phải hiểu bài
Không được chểnh mảng trong khi thầy giảng
Ôi! Nhớ làm sao hình ảnh của thầy
Từ nụ cười vui cho đến giọng nói
Mãi mãi trọng tâm là vào bài học
Con học với thầy 3 năm liên tục
Từ môn lý, hóa cho đến môn nhạc
Thầy dạy lý thuyết đi với thực hành
Những giờ thí nghiệm lý hóa thích thay
Lại thêm giờ nhạc cây kèn Clarinette
Giữa lớp thầy thổi miệng chúm má phồng
Có đứa tức cười bị thầy chiếu cố
Kiểm tra nốt nhạc bị phạt tức thì!
Kỷ niệm trở về như mới hôm qua
Lòng con thổn thức khi nhìn thấy mộ
Đời người ảo mộng thật đúng lắm thay
Hôm nay các bạn báo tin cho biết
Anh em tổ chức đi viếng mộ thầy
Lòng con xúc động khắc sâu tình bạn
Học sinh Nguyễn Du ngày ấy bây giờ

(Tuấn Nguyễn tháng 6.2016)