BẠN ƠI! NGUYỄN DU

Nguyễn Lương Tuấn



Tôi xin giới thiệu trên tấm ảnh này
Đây là 5 đứa Nguyễn Du  ngày nào
60-64 nào ai quên được
Trong bốn năm liền cùng lớp với nhau
Nhớ Châu Bá Hy, nhỏ nhắn dáng người
Ngày nay cũng vậy không đổi chút nào
Chỉ khác một điều là một  bác sĩ
Thích mê công việc ít gặp bạn bè
Bên cạnh là Hảo, cô bé cận lân
Ngày xưa còn bé chơi đùa cùng nhau
Học hành trao đổi có nhiều kỷ niệm
Nhưng  chỉ dừng lại ở chỗ thân giao
Biết bao thay đổi 55 năm qua
Hảo là giáo viên giờ đã về hưu
Cuộc sống vẫn vậy, không có gì mới
Vẫn Nguyễn Thị Hảo cô bé ngày nào
Còn người thứ ba là Nguyễn Văn Thông
Ham học it chơi bản tính hiền lành
Nhà ở Ngã Giữa, tên hiệu Xuân Phát
Học y ra trường sau năm 75
Thông đã gác kiếm ít gặp bạn bè
Thường thích dã ngoại ôm máy ghi hình
Thỉnh thoảng về Huế mời bạn đi nhậu
Nhà sát  Khải Hoàn các bạn biết chưa
Còn tôi tên Tuấn họ là Nguyễn Lương
Ngày xưa đi học nhút nhát hiền lành
Vẫn bị bác Thính gọi là Thị Tuấn
Mỗi khi bác gọi nhắc nhở nộp tiền
Toán Lý không giỏi chỉ được sàng sàng
Thầy Phúc chiếu cố đặc biệt môn văn
Cứ nhắc tên hoài trong giờ sửa luận
Biệt danh Thi sĩ là do thầy ban
Học triết ra trường xong bằng Cử nhân
Đi dạy lung tung chạy xô các trường
Nuôi nhiều mộng đẹp tương lai sắp tới
Nào ngờ “cái rầm” trời sập 75
Một thời gian sau bỏ dạy ra ngoài
Xấc bấc xang bang suốt một chặng đường
Làm đủ thứ nghề gọi là “thợ đụng”
Xuất bản Giáo dục là việc về sau
Bây giờ về hưu công việc đuổi gà
Thỉnh thoảng lên mạng …, rửa bát quét nhà
Rất lấy làm vui phụ việc cùng vợ
Trông ngóng chờ con mau có tin vui
Một người tiếp theo là Võ Văn Đôn
Bản tính điềm đạm chững chạc uy nghiêm
Viết chữ thì đẹp nhưng  trông bay bướm
Thường hay viết bảng bài giảng thầy Tiềm
Đôn xong tú tài đi học Quy Nhơn
Ra trường đi dạy lấy luôn Cử nhân
Giáo viên dạy giỏi nhiều năm liên tiếp
Bây giờ về hưu vẫn còn dạy  thêm
55 năm qua chồng chất tuổi đời
Đầu 2 thứ tóc, mắt sụp da mồi
Mỗi lần gặp nhau bồi hồi xúc động
Kỷ niệm ngày xưa trân quý làm sao

NguyễnVăn Thông viết thêm:
Bốn chàng cùng với một cô
Nguyễn Du ngày ấy còn mô nữa mà
Sáu mươi chưa phải là già

Vẫn còn phong độ như là ngày xưa