Nhớ Thầy Võ Mai

Nguyễn Lương Tuấn

(Thân tặng các bạn cùng học dưới mái trường trung học Nguyễn Du Huế thân yêu)

Cùng một con đường Cao Bá Quát
Rồi ra Võ Tánh đạp thẳng băng
Nhà thầy lấp ló trong vườn rộng
Vẫn chở thằng Cu ngồi yên sau
Thầy đạp xe đạp trò đi bộ
Đều rẽ sang trái khi đến cầu (Đông Ba)
Vẫn nhớ dáng thầy không quên được
Thỉnh thoảng một tay  để ra sau
Thầy dạy 2 năm ngũ và tứ
Các môn Quốc văn lẫn Công dân
Cụm từ quen thuộc thầy hay nói
Quá tội “đau thương” lẫn “bi ai”
Ngày ấy thầy mang chiếc nịt quần
Có chữ V M trò giỡn lén
Thầy là Việt Minh đó bây ơi!
Thời  gian đi mãi nhanh làm sao
Sau năm 75 gặp lại thầy
Đà Nẵng những ngày quá “bi ai”
Suột ngày cứ mãi lo học tập
Gặp thầy chẳng dám tỏ đôi lời
Một hôm nhân đám cưới người quen
Bỗng gặp câu con mới ngày nào.
Hỏi thăm thầy khỏe lòng vui sướng
Từ đó đến nay bặt mất rồi
Một ngày nhìn gặp thầy trên Web
Hình bóng của thầy thật tươi vui
Bên cạnh cô cháu trông rất ngộ
Lòng ngập niềm vui hạnh phúc rồi!
Lòng ngập niềm vui hạnh phúc rồi!