NỖI NHỚ HÒA VANG -

 Thơ Nguyễn Lương Tuấn

Chiều mùa hè còn nắng
Vương sân trường Hòa Vang
Tôi vỗ về ký ức
Với nỗi buồn mang mang
 
Cây phượng già lá xanh
Hoa đỏ rực một vùng
Chao ôi là nhớ quá
Một thời tuổi xuân xanh
 
Chiều sân trường Hòa Vang
Tôi nhung nhớ mơ màng
Góc Đò Xu Cẩm Lệ
Có còn dấu xe lăn
 
Chiều sân trường Hòa Vang
Hình như có bóng ai
Cùng tôi ngồi bên cạnh
Giọng nói cười bên tai
 
Chiều sân trường Hòa Vang
Nhắc chuyện cũ ngày xưa
Đồng nghiệp chẳng còn ai
Lòng chợt thấy nghẹn ngào
 
Chiều sân trường Hòa Vang
Bỗng thấy hồn đi hoang
Không bao giờ còn gặp
Một thời ta lang bang
 
Chiều sân trường Hòa Vang
Ta xa em ngút ngàn
Hòa Vang ơi ngày cũ
Cánh chim trời bay xa
 
Chiều sân trường Hòa Vang
Hòa vang là ký ức
Hòa Vang là thương nhớ
Ta “ ru ta ngậm ngùi”


(Tuấn Nguyễn / tháng 6.2016)